Con Hổ Có Lá Gan Chuột Nhắt

Con hổ có lá gan chuột nhắt

Ngày xửa ngày xưa , ở một khu rừng nọ có một con chuột rất nhút nhát Một hôm chuột nhắt đang đi chơi thì bị diều hâu bắt đi. Diều hâu cắp chuột bay qua một khu rừng nhưng vì mải buôn chuyện với những con chim khác nên diều hâu đánh rơi mất chuột nhắt. Chuột ta lại vô tình rơi ngay xuống lều của một ông tiên có phép lạ.

Vì ở một mình và thấy thương tình con vật nhỏ tội nghiệp. Ông tiên dùng phép thuật chữa trị cho chuột nhắt. Ông tiên còn cho chuột nhắt ở lại với mình để nghĩ ngơi lấy lại sức khỏe. Sau mấy ngày chuột nhắt cũng dần bình phục và nó muốn đi lang thang, chu du quanh khu rừng đang ở. Tờ mờ sáng chuột nhắt vươn vai bước ra khỏi lều, hùng dũng bước vào rừng.

Vô tình , vừa bước ra chuột ta gặp ngay một con mèo đang đi săn trong rừng. Con mèo nhao đến … chuột ta chạy bán sống bán chết, may mắn nó chạy được về đến nhà ông tiên, nó chui vào gầm giường người run cầm cập.

Ông tiên thấy thế liền hỏi : Sao con lại sợ hãi như vậy?
Chuột sợ hãi thưa : Dạ, có con mèo trong rừng ạ … Nó hung dữ lắm thưa Ông. Con chút nữa là bị nó bắt ăn thịt rồi ạ. Giá như được trở thành mèo thì từ nay con không còn sợ mèo nữa.
Ông tiên cười: Ồ , ko sao . Ta sẽ biến con thành mèo. Con cứ ngủ đi.

Tờ mờ sáng hôm sau , chuột bừng tỉnh giấc đã thấy mình biến thành một chú mèo to lớn. Chuột ta thích chí nghĩ bụng : Ta đã thành mèo rồi. Từ giờ ta ko còn sợ con mèo kia nữa. Nó thầm nghĩ và cười thầm trong bụng.

Chú chuột mèo oai vệ bước ra khỏi lều … Đi được một đoạn , chuột ta lại gặp phải con mèo hôm trước . Con mèo kia thấy mèo lạ , tưởng là đến tranh lãnh thổ của nó liền trợn mắt kêu ngao … ngao. Chuột ta nghe tiếng kêu của mèo, quên béng mình cũng đang là mèo, vội vàng ba chân bốn cẳng chạy về lều của ông tiên.

Ông tiên thấy mèo chuột sợ hãi chạy về liền hỏi : Có con gì làm con sợ hãi đến vậy ?
Chuột lắp bắp thưa : Dạ, dạ … Con chó ạ … ( chuột nhắt xấu hổ ko dám nói với ông tiên đó là con mèo vì nó chót nói là khi thành mèo nó sẽ không sợ mèo nữa). Con đang đi dạo thì nó từ đâu xông tới đuổi bắt con, may mà con nhanh chân chạy được ạ. Kể như được to khỏe như chó thì thật là tốt thưa Ông.
Ông tiên thấy chuột nhắt sợ hãi như vậy liền bảo : Thôi được. Để ngày mai ta sẽ biến con thành một chú chó để con khỏi phải sợ nữa.

Tờ mờ sáng hôm sau, chuột ta thức giấc đã thấy mình biến thành một chú chó rừng to lớn , mạnh mẽ ..
Chuột ta đắc chí: Giờ thì ta sẽ cho con mèo kia biết thế nào là sợ hãi … hahaha … Nó cười lớn hiên ngang bước vào rừng.

Đi mới được một đoạn , bất ngờ chuột gặp lại ngay con mèo hôm trước đăng ăn mồi. Chú mèo trông thấy chó rừng to lớn thì vô cùng sợ hãi nhưng nó không bỏ chạy. Vì tiếc bữa ăn, Mèo ta thủ thế , xù lông, hai mắt long lanh kêu lên mấy tiếng thật to để sẵn sàng cho trận chiến… Nhưng không ngờ vừa nhìn thấy chú mèo xù lông con chuột lại quên mất mình đang trong hình hài chó nó bất giác đứng ngây người. Thấy chó rừng không chuyển động, mèo ta xông tới xua chó rừng đi. Tưởng mèo định vồ ăn thị mình, chuột quên mất mình là Cho đã cong chân hốt hoảng bỏ chạy. Nó về đến lều mà vẫn còn run lên vì sợ.

Vừa lúc đó ông tiên trở về . Trông thấy chú chuột trong hình hài chó rừng sợ hãi như vậy.

Tiên ông liền hỏi : Có con vật nào lại làm con sợ hãi đến vậy ?
Chuột ta bèn thưa : Dạ, dạ … con … hổ ạ ! (nó không dám nói thật vì sợ ông tiên sẽ cười mình …). Con không ngờ trong khu rừng này lại có con hổ to lớn như vậy ạ. Nếu con to lớn như con hổ kia thì trong cả khu rừng này con sẽ không phải sợ con vật nào nữa ạ.
Nghe vậy , ông tiên liền bảo : Thôi được, ngày mai ta sẽ biến con thành một con hổ thật to lớn . Con cứ đi ngủ đi.

Tờ mờ sáng hôm sau, chuột ta thức dậy đã thấy mình trở thành một con hổ to lớn. Nó bước ra khỏi lều và đón chào ánh mặt trời với sự khoan khoái. Mọi vật đã trở nên bé nhỏ trước mắt nó. Hổ chuột ta thầm nghĩ : Bây giờ ta đã là chúa sơn lâm, muôn loài đều sẽ phải khiếp sợ và nghe lời ta .
Trước tiên ta sẽ sai một số loài đi bắt con mèo đáng ghét kia về đây để ta xử tội. Vị chúa sơn lâmbắt đầu oai vệ, hùng dũng bước đi vào rừng. Muôn loài đều kinh sợ , những chú sóc nhỏ chạy biến mất, những con nai đang ăn cỏ khiếp sợ không nhấc nổi bước để bỏ chạy … Mỗi bước đi của vị chúa sơn lâm làm cả khu rừng im lặng…

Chú mèo bé nhỏ lúc đó còn đang mải đi chơi nên không biết khu rừng nhỏ của mình đã xuất hiện một vị chúa sơn lâm mới. Nó mải hái hoa, bắt bướm đến thật muộn, khi ông mặt trời đã mệt mỏi xuống núi và chuẩn bị đi ngủ nó mới trở về.

Vừa trở về khu rừng cũ , mèo ta đột nhiên thấy xuất hiện trước mặt mình một con hổ vô cùng to lớn. Vị chúa sơn lâm cũng đứng sững lại khi thấy mèo con. Mèo ta bủn rủn hết chân tay, đôi chân nhanh nhẹn hàng ngày bỗng cứng đờ không nhấc lên nổi. Nó hiểu rằng mọi chuyện đã kết thúc và không thể chạy trốn khỏi số phận mà tử thần đang chờ sẵn. Nó thấy toàn thân mình gai lạnh, lông nó xù lên, đôi mắt long lanh mở to, nó kêu gào thảm thiết sợ hãi : ngao … ngao … ngao … Mèo ta buông xuôi chờ hổ bước tới để ăn thịt nó nhưng thật bất ngờ, trước mấy tiếng kêu của mèo con. Chuột nhắt lại nhớ cảnh mèo đuổi bắt mình khi xưa, nó càng hoảng hốt hơn khi chú mèo kêu gào ngày càng lớn. Vị chúa sơn lâm bỗng quay đầu bỏ chạy… Cây rừng xào xạc vì gió , muôn loài đều đứng yên…

Hổ ta chạy một mạch về túp lều nhỏ , nó chui vào trong lều thở hổn hển . Hơi thở và sự sợ hãi của nó làm túp lều bé nhỏ cũng rung lên. Một lúc sau ông tiên mới trở về nhưng lúc đó vẫn thấy hổ ta còn đang nằm run lên bần bật …

Ông tiên ngạc nhiên hỏi: Sao trong khu rừng này còn có con vật gì mạnh hơn cả hổ ư ???
Chú chuột hổ nghe vậy liền thưa rằng: Dạ, dạ … con … mèo ạ ! Ông có cách nào giúp con không sợ mèo không ạ.

Ông tiên hơi suy nghĩ một chút rùi khẽ cười: Ta đã hiểu rồi, dù ngươi có biến thành gì đi nữa thì vẫn chỉ mang lá gan chuột nhắt thôi.

Nói rồi ông tiên biến chú chuột trở lại thành chú chuột nhắt như ngày nào. Chuột nhắt chỉ quanh quẩn quanh nhà ông tiên và không giám đi ra khỏi nhà của ông tiên nữa.